Thanh Thảo, cô gái xinh tươi vui vẻ.
Cái gọi là duyên phận, chính là trong ngàn vạn người gặp được người cần gặp là anh, trong ngàn vạn năm, giữa mênh mông hoang hoải vô tận của thời gian, không sớm một bước cũng không muộn một bước.
"Anh Sơn,
cảm ơn anh vì luôn nhẹ nhàng, quan tâm và yêu thương em bằng một tình yêu bình yên nhưng sâu sắc.
Em mong rằng từ hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một mái ấm thật hạnh phúc; nơi em có thể tựa vào anh, và anh cũng luôn tìm thấy sự bình an khi ở bên em."