Không có khoảng cách nào quá xa khi chúng mình thực sự yêu thương và trân trọng nhau. Cảm ơn Ngọc Hiệu, người đã kiên nhẫn đợi chờ em. Anh - chàng trai hơn hẳn em một cái đầu, không chỉ về chiều cao mà còn bởi phong cách sống cao thượng, lương thiện và tử tế.
Tình yêu của chúng mình cũng như bao cặp đôi khác, trải qua đủ cung bậc cảm xúc. Đã có những lần Hiệu rơi nước mắt vì yêu mình, vì thương mình, dành cho mình sự quan tâm đặc biệt, ưu tiên tất thảy. Chính điều đó đã làm rung động và đánh cắp trái tim của mình.
Vào một buổi tối se lạnh của miền Bắc trong mùa Noel, Hiệu đến bên mình với chiếc nhẫn kim cùng bó hoa hồng đỏ thắm, nhẹ nhàng cầm tay mình và nói: “Làm vợ anh nhé !” Trái tim mình bừng lên niềm hạnh phúc, giây phút anh nói em đã nguyện ý đời này, đi đâu cũng được, miễn là cùng anh!. Sự ấm áp và chân thành của anh đã xua tan cái lạnh của thời tiết và cả những giá lạnh trong lòng mình. Và rồi, chúng mình kết lại thành một "HAPPY WEDDING" đầy viên mãn!